Thứ Năm, 28 tháng 11, 2013

MỪNG LỄ TẠ ƠN ( HAPPY THANKSGIVING )

Tác giả: Tâm Diệu (Web site của Đai Học Hoa Sen) Thanksgiving 2013
Chính tấm thân của chúng ta cũng là một sự vay mượn, tâm thức của chúng ta là một dòng luân lưu của ý thức từ nhiều người khác nhau, của ngoại cảnh và nội giới.


Hàng năm người Hoa Kỳ dành ngày Thứ Năm trong tuần lễ cuối của tháng Mười Một để cử hành lễ Tạ Ơn.  Ngày lễ Tạ Ơn cũng còn được gọi là “Ngày Gà Tây” và theo thống kê cho biết mỗi năm có hơn 270 triệu con gà tây bị giết làm thức ăn, trong đó có 78 triệu con lên bàn ăn vào ngày lễ Tạ Ơn.  Trong dịp lễ này, ngoài món gà tây nướng, còn có các món khoai lang, bắp ngô và bí đỏ.

Theo tài liệu lịch sử Hoa Kỳ, những người tiền phong đến phần đất mới này, đã phải chịu nhiều gian nan cực nhọc, do khí hậu khắc nghiệt, bệnh hoạn và đất hoang chưa bao giờ khai phá.  Với sự giúp đỡ chỉ bảo kinh nghiệm trồng hoa mầu của thổ dân trong vùng, họ đã khắc phục được mọi khó khăn.  Và để tỏ lòng biết ơn đất trời và những người bạn mới, họ đã mời thổ dân trong vùng tham dự bữa ăn với những món ăn do chính họ cầy cấy, như khoai lang, bắp ngô, bí đỏ và gà rừng vào một ngày cuối tháng Mười Một, và từ đó có tục lệ này.

Khởi từ câu chuyện chiếc tàu Mayflower. Tháng 09 năm 1620, một nhóm gồm 102 người, trong đó có 44 người thuộc giáo phái Separatist, tức nhóm ly khai Giáo Hội Anh Quốc Giáo, muốn tìm đất sống mới và có quyền tự do tín ngưỡng, đã lên chiếc tàu buồm Mayflower rời cảng Plymouth ở Anh, vượt Đại Tây Dương sang Bắc Mỹ. Sau cuộc hành trình vất vả dài 65 ngày, tàu Mayflower không đến được nơi dự tính là vùng Virginia mà bị gió bão trôi giạt lên phía Bắc, đến một vùng ngày nay thuộc bang Massachusetts vào tháng 11 năm 1620.

Nhóm di dân này được gọi là Pilgrims, đã trở thành những người đầu tiên định cư trên đất Mỹ, lập ra thành phố New Plymouth ngày nay. Do không chịu nổi đói và rét của mùa Đông lạnh giá đầu tiên nơi vùng đất mới, phân nửa những người di dân đã chết. Tới mùa Xuân năm sau, 1621 họ mới liên lạc được với thổ dân da đỏ Wampanoag và được những người thổ dân này giúp đỡ trong vấn đề trồng hoa mầu, cách bắt cá và săn thú rừng và họ đã gặt hái được kết qủa.  Sau đó, những người di dân sống sót quyết định làm lễ tạ ơn Trời Đất và tạ ơn những người bản xứ da đỏ đã giúp đỡ họ vì họ tin rằng nếu không có những người dân tốt bụng này thì họ không thể tồn tại được qua  năm đó. Và đây là sự kiện khởi đầu cho truyền thống Thanksgiving của Hoa Kỳ và truyền thống này còn mãi đến ngày nay.

Hơn 100 năm sau, với mục đích tạo dựng tinh thần đoàn kết giữa các người di dân chống lại ngoại xâm, tháng 10 năm 1789, tổng thống Washington đã công bố ngày lễ Tạ Ơn toàn quốc đầu tiên vào ngày 26 tháng 11. Điều nầy xác định được tính chất đặc thù của ngày lễ Tạ Ơn trong khi dân Mỹ đang phát động cuộc cách mạng để giải phóng dân tộc ra khỏi sự đô hộ của Anh quốc.
Vào những năm 1830, khi tình hình nước Mỹ bắt đầu bị chia rẽ, và các tiểu bang Miền Nam đòi ly khai, tổng thống Lincoln tuyên bố chọn ngày Thứ Năm của tuần lễ cuối tháng 11 năm 1863, làm ngày lễ Tạ Ơn, nhằm tạo nên tình đoàn kết dân tộc trong lúc cuộc nội chiến Nam-Bắc nước Mỹ đang vào thời kỳ tương tàn và ác liệt nhất. Ông nhận thức được tầm quan trọng của ngày lễ Tạ Ơn, và cũng muốn nhắc nhở dân Mỹ nhớ đến công ơn của những người di dân đầu tiên đã xây dựng nên nước Mỹ.

Không dựa theo một tôn giáo nào, lễ Tạ Ơn trải qua gần 400 năm đã trở  thành ngày hội của cả quốc gia, cảm ơn trời đất cho mọi người đủ cơm áo mặc.

Truyền thống lễ Tạ Ơn của người Hoa Kỳ rất đẹp, không mang tính chất chính trị, không dành riêng cho một tôn giáo hay để tưởng niệm một cá nhân nào. Nó là ngày lễ cho tất cả các dân tộc có mặt trên nước Mỹ, vốn là những người di dân, để họ bày tỏ lòng biết ơn của họ đối với đất nước, dân tộc, văn hoá và nền tự do dân chủ của Hoa Kỳ. Ngày lễ Tạ Ơn giúp người di dân có cơ hội nói lên lòng biết ơn đến các bậc tiền nhân và những sự hy sinh của những người có công xây dựng đất nước.  Ý nghĩa ngày lễ này gắn liền với lòng biết ơn của con người, nên rất đáng được những người di cư đến sau, trân quý và áp dụng.

Trong giai đoạn đầu tiên định cư nơi xứ sở này, những người Việt di cư đến sau cũng gặp vô vàn khó khăn, nhưng cuối cùng dân tộc Hoa Kỳ và đất nước này, đã giúp họ vượt qua mọi trở ngại và họ đã thành công, không có mùa màng nhưng được công ăn việc làm tốt, buôn bán thịnh vượng phát đạt, từ tiểu thương bán lẻ, từ làm móng tay, làm tóc đến buôn bán nhà cửa và thị trường chứng khoán.  Vì thế lễ Tạ Ơn là nét đẹp văn hóa mới đối với người Việt tại Hoa Kỳ.

Với đạo Phật, lễ Tạ Ơn cũng không ngoài tinh thần lễ Tứ Ân mà người con Phật phải luôn luôn nhớ tưởng và báo đền. Theo kinh Tâm Địa Quán, bốn ơn đó là: Ơn cha mẹ, Ơn chúng sinh, Ơn quốc gia-xã hội, và Ơn Tam Bảo.

Trong bốn ơn thì Ơn Cha Mẹ là ơn đứng hàng đầu, lớn lao sâu rộng tựa như trời biển.  Chúng ta ra đời, lớn khôn, trưởng thành rồi góp mặt với xã hội là do công ơn cha mẹ sinh thành và nuôi dưỡng.  Từ lúc bé thơ cho đến khi thành người, cha mẹ đã tốn không biết bao nhiêu là công sức, khổ nhọc để cho ta nên người. Cha mẹ đã đổ không biết bao nhiêu mồ hôi và nước mắt trong cuộc sống để cho ta hưởng trọn được những gì tốt đẹp nhất trong đời. Lòng hy sinh của cha mẹ dành cho con không bờ bến.  Cho nên, bổn phận làm con không những phải nhớ ơn mà phải biết báo đền công ơn dưỡng dục và sanh thành của cha mẹ.

Thế giới chúng ta đang sống là một sự kết hợp hài hòa giữa cái này và cái khác.  Thiếu cỏ cây, đất nước, ánh sáng mặt trời, chúng ta khó có thể tồn tại, hay nếu sống được thì chúng ta cũng sẽ sống trong ốm đau bệnh tật và đời sống sẽ tẻ nhạt khi thiếu vắng tiếng chim hót lúc ban mai, thiếu hoa nở khi trời vào xuân, thiếu tiếng nước chảy róc rách của mạch nước từ hang đá, thiếu tiếng ào ạt liên tục của dòng thác tạo thành bản nhạc rừng vĩ đại.  Và con người sẽ sống cô đơn khi thiếu đồng loại của mình, sẽ héo mòn mỗi ngày, rồi sẽ trở thành trơ trọi, mất sức sống.

Thế giới chúng ta đang sống là một thế giới của sự tương tức tương nhập, trùng trùng duyên khởi, thế giới của “cái này có thì cái kia có, và cái này không thì cái kia cũng không”. Thế giới chúng ta đang sống là thế giới của nợ nần nhau, của trả vay, vay trả nhiều đời. Chính tấm thân của chúng ta cũng là một sự vay mượn, tâm thức của chúng ta là một dòng luân lưu của ý thức từ nhiều người khác nhau, của ngoại cảnh và nội giới. Suy nghĩ và hiểu được như vậy, chúng ta mới biết được rằng dù hiện tại, chúng ta và những sinh thể khác không biết nhau, nhưng trong quá khứ có thể đã có nhiều liên hệ mật thiết với nhau. Hiểu được như thế thì chúng ta không thể không nghĩ đến nỗi thống khổ của người khác, hay nhân rộng ra là những sinh thể khác.

Chúng ta cần phải cân nhắc trong ý nghĩ và hành động để không làm hại người, hại vật và hại mình là chúng ta đã biết được cách tri ân và báo ân giữa người và người, giữa người và môi trường xung quanh, để tạo nên một thế giới loài người sống có hòa ái.  Phát tâm như vậy, chính là suối nguồn của tri ơn và báo ơn đến với chúng sanh.

Con người sinh ra và sống ở đời là đã chịu rất nhiều những ơn huệ của nhau.  Ơn cha mẹ, ơn chúng sinh, ơn mưa, ơn nắng, ơn cỏ cây hoa lá và ơn sơn hà xã tắc (quốc gia xã hội), ơn những người đã dày công lập quốc và mở mang bờ cõi, ơn công lao những lòng dũng cảm giữ gìn an ninh và những nhà khoa học, miệt mài nghiên cứu tìm tòi để thăng tiến cuộc sống tiện ích cho mọi người.  Chúng ta nhớ ơn chúng sinh, nhớ ơn quốc gia xã hội, trong đó bao gồm ơn dân tộc và quốc gia đã cưu mang chúng ta, đã cho chúng ta thừa hưởng những di sản tinh thần quý báu như dân chủ và tự do, cùng là những tiện nghi công cộng vật chất.  Khi ăn hột bắp hay hạt gạo chúng ta còn nhớ đến người cấy trồng huống hồ khi chúng ta lái xe an toàn trên xa lộ, bay trên không trung an lành nhanh chóng, hay đi tầu thuyền trên các hải lộ, mà không nhớ đến tiền thuế đóng góp của những thế hệ trước chúng ta đã tạo dựng nên quốc gia này.  Mỗi người chúng ta dù muốn dù không cũng cần đến người khác, tất cả đều có liên hệ hỗ tương với nhau, nên chúng ta cần sống với tấm lòng biết ơn lẫn nhau.

Và cuối cùng trong bốn ơn là Ơn Tam Bảo.  Ơn Phật, ơn Pháp và ơn Tăng đã soi đường dẫn dắt chúng ta vượt thoát phiền não và ra khỏi sinh tử luân hồi. Quả thật không có nỗi khổ nào lớn lao bằng nỗi khổ cứ thăng trầm ngụp lặn mãi trong luân hồi sinh tử.  Ðức Phật đã thấy như thế và Ngài đã tìm ra con đường giải thoát để hướng dẫn chúng ta cũng được giải thoát như Ngài.  Ngài đã từ bi phương tiện giáo hóa, mở nhiều cánh cửa để chúng ta gieo trồng thiện căn, phúc đức.  Sở dĩ, hôm nay chúng ta gặp được Phật pháp, để biết được đâu là thiện căn đã gieo trồng từ trước và đâu là ác nghiệp, nếu gây ra sẽ nhận lãnh quả báo xấu trong tương lai. Tất cả những hiểu biết ấy của chúng ta hôm nay là từ Phật, Pháp và Tăng truyền dạy lại. Đó là ơn Tam Bảo mà chúng ta phải biết và phải đền đáp.

Ngày lễ Tạ Ơn đã trở thành một ngày lễ được dân Mỹ tôn trọng nhiều nhất, bất kể tôn giáo và nguồn gốc dân tộc. Qua đó, người ta xem sự biết cảm ơn lòng tốt của người xung quanh là điều không thể thiếu vắng trong sinh hoạt xã hội. Với cái nhìn sâu rộng, người ta muốn mang trọn vẹn ý nghĩa cảm tạ vào trong mùa Thanksgiving. Nó không đơn giản chỉ là một ngày quốc lễ, mà là một phần của nền văn hoá Hoa Kỳ.

Một Góc Nhìn Khác Về Nợ Xấu

Phóng viên (PV): Thưa ông, đối với người kinh doanh, có bao nhiêu điều quan trọng?
Doanh nhân:Theo tôi thì có hai thôi: tìm ra thị trường và tìm ra nguồn vốn
PV: Thị trường đôi lúc là nhân tố khách quan. Còn đồng vốn không phải như vậy, đúng không ạ?
Doanh nhân: Đúng. Vốn phải tự có. Hoặc thông thường nhất phải đi vay.
PV: Vay ai?
Doanh nhân: Bất cứ ai. Nhưng trên thực tế, chủ yếu là vay ngân hàng.
PV: A, ngân hàng. Có phải nơi mà dư luận luôn nói là đang ôm nhiều nợ xấu đó không?
Doanh nhân: Xin nhà báo định nghĩa lại cho tôi biết “nợ xấu” là gì?
PV: Là nợ không có khả năng thu hồi. Nói nôm na là không đòi được.
Doanh nhân: Thế hiện nay các ngân hàng ôm nợ xấu nhiều không?
PV: Ô, ông không biết à? Vô cùng nhiều, nhiều đến mức bao nhiêu rất khó thống kê. Nguy cấp lắm.
Doanh nhân: Tôi nghĩ khác, nhà báo ạ. Tôi hoàn toàn cho như vậy là “nợ đẹp”.
PV: Nợ đẹp?
Doanh nhân: Phải. Vì với tư cách doanh nhân, tôi biết lúc mắc nợ thì lo lắng vô cùng, mất ăn mất ngủ, bị ám ảnh, và khả năng mất tài sản vào bất cứ lúc nào. Nhưng mất ăn mất ngủ tôi chưa thấy, chứ cho tới bây giờ nhìn ông ngân hàng nào cũng phây phây, chưa thấy ai mất gì, cũng hầu như chưa thấy ai bị sao. Nợ như vậy gọi nợ đẹp chứ còn gì nữa.
Bài Viết Của : Lê Thị Liên Hoan (An ninh thế giới cuối tháng) 17/11/2013
PV: Ừ nhỉ.
Doanh nhân: Nợ mà không thống kê rõ số nợ, nợ mà không biết chính xác ai nợ bao nhiêu và ai là người ký quyết định cuối cùng cho vay, nợ mà không đòi được cũng chả chết thì xấu làm sao được.
PV: À há.
Doanh nhân:Nếu nhà báo cho tôi vay một triệu đồng, tôi không trả nhà báo vẫn bình an, vẫn có cơm ăn áo mặc, vẫn giữ nguyên chức vụ và vẫn hứa chứ đâu phải trả tiền. Thì nhà báo thấy sự nợ như thế có nhẹ nhõm không?
PV: Nhẹ nhõm vô cùng.
Doanh nhân: Ngược lại, nếu tôi cho vay mà tôi không đòi cũng chả làm sao, tài sản cá nhân của tôi không hề suy chuyển; địa vị, danh tiếng của tôi vẫn oai hùng thì món nợ đó đâu làm tôi đau đớn lắm.
PV: Đúng vậy.
Doanh nhân: Tóm lại, rất kỳ lạ, tôi có cảm giác nợ xấu đang biến thành nợ đẹp với cả người cho vay lẫn người đi vay, nghĩa là cả hai cứ ì ra mà chả làm sao cả.
PV: Không phải như vậy đâu.
Doanh nhân: Tôi chưa biết bên trong các vị xử lý nhau như thế nào, nhưng bên ngoài nhìn vào chỉ thấy nợ xấu là một kẻ vô danh, không hình ảnh, không mặt mũi, và con số thì khá lờ mờ. Còn trong cuộc sống, nếu tôi cho ai vay tiền, hoặc tôi đi vay của cá nhân nào đó thì vay bao nhiêu, bao giờ trả hoặc không trả, sẽ ra sao. Chắc chắn họ tính chính xác tới từng xu.
Cho nên nói nợ xấu đang có khả năng biến thành nợ đẹp do chưa thấy ai chết cũng không phải không có lý. Hoặc ít nhất cũng có thể gọi đó là nợ êm dịu, nợ thanh thản hoặc nợ bình an. Không có chuyện một sống một chết giữa chủ nợ và con nợ.
Nợ kiểu như thế thì nói thật, có khi tôi muốn… vay thêm. Nợ kiểu đó, thì giữa chủ nợ và con nợ sẽ còn tình thương mãi mãi.

Thư giãn: Chính trị là gì?

Một cậu bé đề nghị bố giải thích cho cậu hiểu xem chính trị là gì.Ông bố nói : “Con hãy nhìn vào gia đình mình đây. Bố kiếm tiền và mang về nhà, vậy bố là Nhà tư bản. Mẹ quản lý số tiền này nên mẹ là Chính quyền. Bố mẹ chăm lo đến phúc lợi của con, cho con được hạnh phúc và bình yên nên con là Nhân dân. Chị giúp việc nhà ta là Giai cấp lao động còn cậu em còn quấn tã của con sẽ là Tương lai đất nước. Con đã hiểu chưa ?”Cậu bé hãy còn băn khoăn nhưng trước tiên muốn đi ngủ cái đã.
Buổi đêm cậu bé tỉnh dậy vì chú em đã ị ra tã lót và đang kêu gào. Cậu tiến đến phòng ngủ của bố mẹ, gõ cửa nhưng mẹ đang ngủ rất say nên không nghe tiếng. Cậu bèn đi đến phòng của chị giúp việc và nhìn thấy bố đang vật nhau với chị ta trên giường. Cả hai đều mải mê nên không nghe thấy tiếng gõ cửa. Cậu lại đi về phòng và ngủ tiếp …
Sáng hôm sau ông bố hỏi con trai xem nó đã hiểu thế nào là chính trị chưa và yêu cầu tự diễn giải lại. Cậu bé trả lời : “Vâng, bây giờ thì con đã hiểu. Nhà tư bản đè đầu cưỡi cổ Giai cấp lao động trong khi Chính quyền ngủ say không biết gì. Nhân dân hoàn toàn không được đếm xỉa đến và Tương lai thì thối hoắc!”.
Nguồn: Blog Kỳ Duyên

Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2013

Việt Nam Việt Nam (Phạm Duy) 1991

Việt Nam Việt Nam nghe từ vào đời 
Việt Nam hai câu nói bên vành nôi 
Việt Nam nước tôi. 
Việt Nam! Việt Nam! 

Việt Nam Việt Nam tên gọi là người 
Việt Nam hai câu nói sau cùng khi lìa đời 
Việt Nam đây miền xinh tươi 
Việt Nam đem vào sông núi 
Tự do công bình bác ái muôn đời 

Việt Nam không đòi xương máu 
Việt Nam kêu gọi thương nhau 
Việt Nam đi xây đắp yên vui dài lâu 
Việt Nam trên đường tương lai, 
Lửa thiêng soi toàn thế giới 
Việt Nam ta nguyện tranh đấu cho đời 

Tình yêu đây là khí giới, 
Tình thương đem về muôn nơi 
Việt Nam đây tiếng nói đi xây tình người 
Việt Nam! Việt Nam! 
Việt Nam quê hương đất nước sáng ngời 
Việt Nam! Việt Nam! Việt Nam muôn đời.


http://www.youtube.com/watch?v=pKJ3hu4dHPM

http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/viet-nam-viet-nam-pham-duy-1991-ban-hop-xuong-ngan-khoi.nO03LciTgw.html

Thứ Tư, 13 tháng 11, 2013

‘Ghost’ và phép màu của tình yêu

Một luồng sáng rọi từ trên cao xuống, Sam (Patrick Swayze) dần dần hiện ra với từng đường nét thân thuộc mà ngay cả khi nhắm mắt lại Molly (Demi Moore) cũng có thể tưởng tượng ra. Mái tóc vàng rối, những nếp nhăn, gò má xương xương, gương mặt hiền từ. Sam ân cần cúi xuống trao cho người anh yêu một nụ hôn trước khi cất bước lên thiên đường.
Khoảnh khắc xúc động trong phim "Oan Hồn".
Khoảnh khắc xúc động trong phim "Oan hồn".
Cuộc chia tay định mệnh diễn ra trong điệu nhạc Unchained Melody dìu dặt dẫn lối cảm xúc trong những giọt nước mắt nghẹn ngào. Từ hai thế giới, Sam và Molly hẹn gặp lại nhau một ngày nào đó, thanh thản như cách người ta vẫn tin và trao gửi thật nhiều yêu thương cuối mỗi bức thư tình.
Trước khi phải chia tay nhau mãi mãi, Sam và Molly đã có những tháng ngày hạnh phúc bên nhau trong một ngôi nhà nhỏ, nằm trên gác mái của một tòa nhà cũ tại New York. Biến cố xảy đến vào một đêm khi hai người đi xem hoà nhạc về, Sam bị một kẻ lạ mặt tấn công và sát hại. Tuy nhiên, sau khi tai nạn xảy ra, linh hồn Sam chưa siêu thoát mà vẫn tiếp tục nương náu ở trần gian. Nhờ sự giúp đỡ của bà đồng Oda Mae Brown (Whoopi Goldberg), anh quyết tìm ra sự thật đằng sau cái chết bí ẩn của mình để bảo vệ người yêu khỏi những mối nguy luôn rình rập.
Đạo diễn Jerry Zucker đã khéo léo lồng ghép hai câu chuyện - câu chuyện tình yêu và câu chuyện về một vụ án mạng trong bộ phim này. Nhân vật chính trong cả hai câu chuyện là Sam - một chuyên viên ngân hàng phải bất ngờ từ giã cõi đời ở độ tuổi vừa chín trong cả tình yêu và sự nghiệp. Cả bộ phim là quá trình Sam, trong hiện thân của một linh hồn đi tìm câu trả lời cho tình yêu của mình và sự thật đằng sau cái chết bí ẩn của anh.
Với kết cấu cổ điển, mạch lạc của một bộ phim mang màu sắc trinh thám, khán giả được thỏa mãn với từng lớp sự thật được bóc tách, phơi bày từ điểm nhìn thấu suốt của Sam. Kẻ giết người phải đền mạng. Molly sau khi vượt qua bao thử thách đã tìm thấy niềm tin vào tình yêu. Sam đã ngăn chặn được những âm mưu xấu xa và kịp nói với người anh yêu ba từ giản dị “Anh yêu em” thay vì “Anh cũng thế” như bấy lâu nay. Tình yêu của họ trở thành bất tử dưới ánh sáng kỳ diệu chiếu rọi từ thiên đường.
Cuộc đấu tranh cho công lý và lẽ phải của Sam đưa người xem đến những giới hạn trong cuộc đời. Các cuộc đối thoại trong suốt bộ phim chủ yếu được thiết lập theo mô hình tam giác với hai người trò chuyện từ hai thế giới khác nhau và một người đóng vai trò thông ngôn (bà đồng Oda Mae). Không thể hiện diện đầy đủ bằng thể xác, giọng nói, Sam phải nỗ lực học cách di chuyển những đồ vật để chứng minh sự có mặt của mình.
Demi Moore và Patrick Swayze trong cảnh quay lãng mạn bậc nhất của màn bạc.
Demi Moore và Patrick Swayze trong cảnh quay lãng mạn bậc nhất của màn bạc.
Bà đồng Oda Mae hay những đồ vật chính là cây cầu nối duy nhất của Sam với Molly và với trần thế. Tuy nhiên, để đi trên cây cầu ấy, Sam phải dùng chính cảm xúc của mình và sự chân thành từ trái tim. Cảm xúc chính là điều duy nhất đại diện cho anh ở thế giới này, là điều duy nhất giúp anh chạm được vào tình yêu của mình ngay cả khi anh chỉ còn là một luồng sáng mỏng.
Đối lập với những giới hạn và sự ngăn cách đó, Ghost của Jerry Zucker còn là một sự hòa điệu của những tâm hồn. Trường đoạn thăng hoa nhất trong tình yêu của Sam và Molly là trường đoạn hai người cùng nhau nặn một bình gốm. Nhịp phim chậm hẳn lại khi chiếc máy hát chuyển đĩa nhạc và giai điệu mềm mại, dìu dặt của ca khúc Unchained Melody cất lên. Hai bàn tay lồng vào nhau, ôm ấp lấy hòn đất đang dần thành hình hài ở giữa. Chiếc bàn gốm xoay tròn dưới tay họ theo nhịp xoay của chiếc đĩa than.
Ánh sáng được tiết chế tối giản trong một căn phòng tối, chỉ ghi lại những đường nét, hình dáng thay vì những chi tiết, màu sắc. Máy quay tiến lại gần trong từng chuyển động từ trung cảnh đến cận cảnh, kín đáo và chậm rãi theo dõi từng bước đi đồng nhịp của hai tâm hồn. Đôi tình nhân hòa vào nhau trong màn khiêu vũ của tình yêu. Nền phim chuyển tông màu vàng. Lời hát tràn vào cảm xúc. Sam và Molly đã hòa vào nhau như hai dòng chảy bất tận trong cuộc giao tiếp không lời.
Sau này, chính Patrick Swayze cũng tâm sự đó là một trong những cảnh quay gợi cảm, đáng nhớ nhất đối với anh. Anh cho biết quay xong cảnh đó, với anh cũng gần như là xong cả bộ phim. Bên cạnh đó, cũng không thể không kể đến sự bắt nhịp ăn ý hết mức có thể của Demi Moore trong màn khiêu vũ của tình yêu này. Được trời ban cho đôi mắt trong vắt những cảm xúc, Demi Moore hoàn thành xuất sắc những cảnh quay để cho giọt nước mắt bật ra khỏi khóe mi ngay khi không chớp mắt. Không phải ngẫu nhiên mà Demi vượt qua nhiều ứng viên sáng giá khác như Nicole Kidman, Meg Ryan, Molly Ringwald… để giành vai diễn này về cho mình.
Tuy nhiên, điều bất ngờ nhất của bộ phim có lẽ nằm ở Whoopi Goldberg. Mặc dù đã được biết đến với các vai hài kinh điển trên truyền hình, Ghost là bộ phim lần đầu tiên mang về giải Oscar cho Whoopi. Không chỉ hoàn thành xuất sắc vai trò như một người thông ngôn giữa hai thế giới, giúp Sam và Molly chiến đấu với những thế lực đen tối, bà đồng Oda Mae còn mang đến một màu sắc tươi mới cho bộ phim.
Vẻ duyên dáng, lém lỉnh trong từng lời nói dối; nét cáu kỉnh đáng yêu trong từng ánh mắt dằn dỗi, từng hành động ngúng nguẩy là những gì người xem gặp ở bà đồng đáng yêu trong bộ phim này. Cùng với tình yêu bất tử của Sam và Molly, hình ảnh Oda Mae cong cớn và đỏm dáng trong bộ váy hồng, mũ hồng, lảm nhảm một mình giữa đường phố New York cũng là một hình ảnh luôn khiến ta mỉm cười khi nghĩ đến.
Vai bà đồng Oda Mae đem lại cho Whoopi Goldberg (áo hồng) danh hiệu "Nữ diễn viên phụ xuất sắc" ở lễ trao giải Oscar năm 1991.
Vai bà đồng Oda Mae đem lại cho Whoopi Goldberg (áo hồng) danh hiệu "Nữ diễn viên phụ xuất sắc" ở lễ trao giải Oscar năm 1991.
Nụ hôn tạm biệt của Sam và Molly trước bậc thềm thiên đường đã vượt qua mọi rào cản vô hình giữa hai thế giới. Một lần nữa, đó là cuộc chia tay không nhiều dằn vặt, đau đớn. Chỉ có những giọt nước mắt nghẹn ngào bật ra và điệu nhạc dẫn đưa cảm xúc. Molly đã được nhìn thấy người mình yêu lần cuối cùng trong hình hài nguyên vẹn. Sam đã kịp nói lên một điều đơn giản như chân lý mà bấy lâu nay anh chỉ bị động đón nhận. Lời tỏ tình vào giây phút tạm biệt là một điều ngọt ngào đủ để người ta sẽ nhớ mãi suốt đời nhưng cũng đủ xót xa, cay đắng để người ta chết chìm trong tuyệt vọng.
Ánh sáng tràn ngập khuôn hình và những giai điệu của Unchained Melody tràn đầy những khoảng trống trong tâm hồn bấy lâu thiếu vắng của Molly. Tình yêu của Sam và Molly không trọn vẹn nhưng lời hẹn gặp lại ở một nơi nào đó sẽ mở rộng cánh cửa trước mắt ở thế giới mà mỗi người sẽ phải đi tiếp.
Cũng như Hoàng Tử Bé đã nói: “Người ta chỉ nhìn thấy thật rõ bằng trái tim. Điều cốt yếu thì mắt thường không thể nhìn thấy được”. Sam trong mắt Molly và tình yêu màu nhiệm của họ trong mắt người xem có lẽ là một trong những điều như thế.
Trailer phim "Oan hồn"
Bài hát trong phim: "Unchained melody" - The Righteous Brothers

Thứ Năm, 7 tháng 11, 2013

Từ thế kỷ 21 nhìn về cuộc sống thế kỷ... 1 của loài người

Thế kỷ thứ nhất sau công nguyên là một thời kỳ lịch sử đã quá xa xôi với chúng ta hôm nay, tuy vậy, thời ấy không hề giống như cách chúng ta từng nghĩ và lầm tưởng.

Rome là thành phố lớn nhất thế giới
Từ thế kỷ 21 nhìn về cuộc sống thế kỷ... 1 của loài người
Với dân số 800.000 - 1 triệu dân, Rome là thành phố lớn nhất, quyền lực nhất thế giới ở thời kỳ này.
Dân số thế giới vào khoảng 231 triệu người
Từ thế kỷ 21 nhìn về cuộc sống thế kỷ... 1 của loài người
Dân số thế giới khi đó chỉ gần bằng dân số Indonesia hiện nay. Ở thời kỳ này, đa số các cộng đồng dân cư sống tập trung xung quanh những con sông lớn với quan niệm “nhất cận thị, nhị cận giang” - sống gần sông được cho là có nhiều thuận lợi.
Những con sông nổi tiếng nhất khi đó bao gồm sông Hằng (chảy qua Ấn Độ và Bangladesh), sông Tích Giang (chảy qua Thổ Nhĩ Kỳ, Syria, Iraq), sông Trường Giang (Trung Quốc), sông Nin (chảy qua Ethiopia, Sudan, Ai Cập, Uganda, Congo, Kenya, Tanzania, Rwanda, Burundi, Nam Sudan), sông Po (chảy qua Ý, Thụy Sĩ, Pháp).
Phụ nữ có rất ít quyền trong lĩnh vực chính trị và kinh tế
Từ thế kỷ 21 nhìn về cuộc sống thế kỷ... 1 của loài người
Phụ nữ ở thời kỳ này hầu như không hề biết đến sự độc lập kinh tế. Ở những thế kỷ đầu tiên này, thái độ “trọng nam khinh nữ” thể hiện rất rõ nét. Khi một phụ nữ đi làm thuê, lương của cô ấy sẽ được chuyển đến tay cha, anh trai hoặc chồng. Ngoài ra, phụ nữ cũng không có quyền bỏ chồng, trong khi đó, đàn ông lại có quyền ruồng rẫy vợ, lấy thêm vợ hoặc thậm chí trả vợ về cho nhà đẻ.
Dân số Trung Quốc ước đạt 57.671.400 người
Từ thế kỷ 21 nhìn về cuộc sống thế kỷ... 1 của loài người
Được coi là một trong những quốc gia lâu đời nhất thế giới, triều đại nhà Hán ở Trung Quốc rất quan tâm việc kê khai nhân khẩu để duy trì tốt việc thu thuế và gọi nhập ngũ. Ngay từ những thế kỷ đầu tiên này, Trung Quốc đã luôn chiếm một tỉ lệ lớn trong tổng dân số thế giới.
Chiếc “máy bán hàng tự động” đầu tiên bán nước thánh
Từ thế kỷ 21 nhìn về cuộc sống thế kỷ... 1 của loài người
Các máy bán hàng tự động thô sơ đầu tiên đã được phát minh ra từ thế kỷ thứ nhất tại thành phố Alexandria của Ai Cập. Những chiếc máy này bán nước thánh. Khi một đồng xu được bỏ vào khe đút tiền, nó sẽ làm một chiếc nút bần bật ra khỏi chai và nước thánh sẽ tự động chảy ra.
Con người bắt đầu có sách
Từ thế kỷ 21 nhìn về cuộc sống thế kỷ... 1 của loài người
Trước đây, con người dùng da động vật để viết nhưng bắt đầu từ thế kỷ thứ nhất, người ta đã nghĩ ra cách buộc những thẻ tre, thẻ gỗ lại với nhau để tạo thành những cuốn “sách tre”.
Đàn ông thường tới nhà tắm công cộng để giải trí
Từ thế kỷ 21 nhìn về cuộc sống thế kỷ... 1 của loài người
Nhà tắm công cộng từng là một nét văn hóa đặc biệt của người La Mã. Sau khi kết thúc một ngày làm việc, đàn ông ở mọi lứa tuổi, mọi thứ bậc trong xã hội đều đổ về các nhà tắm công cộng. Họ chuyện trò, giải trí, bàn luận… Nhà tắm công cộng thời đó thực sự là một tụ điểm văn hóa, trong đó có cả phòng chơi thể thao, phòng tập thể dục, phòng ăn.
Võ sĩ giác đấu nổi tiếng như những ngôi sao điện ảnh
Từ thế kỷ 21 nhìn về cuộc sống thế kỷ... 1 của loài người
Dù các cuộc chiến của võ sĩ giác đấu bạo lực, đẫm máu nhưng đây được coi là trò giải trí yêu thích nhất của người dân La Mã. Đa số võ sĩ giác đấu đều là tội phạm, nô lệ, tù nhân chiến tranh nhưng nếu những con người này chiến đấu giỏi và liên tục giành chiến thắng, họ sẽ trở nên nổi tiếng và nhận được nhiều tiền thưởng của giới thượng lưu.
Đua xe ngựa là môn thể thao phổ biến nhất
Từ thế kỷ 21 nhìn về cuộc sống thế kỷ... 1 của loài người
Giống như các cuộc chiến sinh tử của võ sĩ giác đấu, đua xe ngựa cũng là một môn thể thao nguy hiểm, thường dẫn tới cái chết của những người đua xe hoặc ngựa kéo khi xe ngựa bị lật nhào. Tuy vậy, tính chất khốc liệt của môn thể thao này càng khiến nó trở nên phổ biến và được yêu thích. Mỗi khi trường đua xe ngựa Circus Maximus - trường đua cổ nhất thành Rome - tổ chức thi đấu, khoảng 200.000 người sẽ đổ tới xem.
Thời này đã xuất hiện những kẻ khủng bố
Từ thế kỷ 21 nhìn về cuộc sống thế kỷ... 1 của loài người
Những kẻ khủng bố đầu tiên được biết tới trong lịch sử chính là những kẻ “đâm trộm” hoặc “đâm thuê chém mướn”. Ở thời kỳ này, tại các thành phố La Mã có một nhóm những người Do Thái bất đắc chí, âm thầm chống lại sự thống trị của các vị vua La Mã. Nhóm người này thường sử dụng những con dao găm, lén đâm chức sắc La Mã trên phố rồi hòa vào đám đông lẩn trốn. Người ta có hẳn một từ để gọi nhóm người này, đó là “Sicarri” - “kẻ cầm dao”.
Áo dài thắt ngang lưng rất phổ biến
Từ thế kỷ 21 nhìn về cuộc sống thế kỷ... 1 của loài người
Đa số đàn ông và phụ nữ La Mã cổ đại đều mặc áo dài thắt ngang lưng, chiều dài và thiết kế của những chiếc áo thể hiện đẳng cấp xã hội của người mặc. Giới thượng lưu mặc áo dài và có những dải sọc, nô lệ và người lao động mặc áo ngắn trên đầu gối để có thể di chuyển dễ dàng.

Bí quyết làm Mobile Marketing cho ngành du lịch

Du khách ngày càng tích hợp mobile internet và smartphone trên hành trình của mình. Do đó, marketer du lịch và các nhà bán lẻ cần hiểu được bước chân “thượng đế” và thiết lập sự hiện diện mạnh mẽ của thương hiệu trên mobile.

Du khách châu Á nghiện mobile internet

Theo báo cáo mới nhất của trang công nghệ e27, 8 trong 10 khách du lịch châu Á không thể dời nhà nếu thiếu smartphone kết nối Internet; 77% thường xuyên cập nhật hành trình của mình trên mạng, con số này so với du khách toàn cầu là 71%.

Năm 2013, tổ chức Visa toàn cầu đã tiến hành khảo sát với cả hai hình thức online và offline trên 12631 khách du lịch độ tuổi từ 18 trở lên, sinh sống ở 25 quốc gia thuộc các khu vực: Châu Á - Thái Bình Dương, châu Phi, Trung Đông và châu Mỹ.

Nghiên cứu chỉ ra, điện thoại thông minh và các ứng dụng mobile được khách lữ hành sử dụng rất nhiều. 79% khách lữ hành đến từ cả nông thôn và thành thị lựa chọn tham khảo thông tin từ các nguồn online, đặc biệt là các bài đánh giá của người đi trước trên các trang cung cấp dịch vụ và các trang web du lịch chính thức. 77% chọn đặt phòng du lịch dựa trên các thông tin đánh giá đó và 66% tiếp tục tìm kiếm thông tin trong quá trình đi.

Một tín hiệu đáng mừng khác dành cho các nhà cung cấp dịch vụ thông tin và giải pháp đặt hàng online là các khách du lịch châu Á nhận xét quá trình booking trực tuyến đang ngày càng trở nên nhanh gọn, dễ dàng hơn.

Mobile traveller phần lớn là nam giới, trẻ tuổi

Nghiên cứu nhân khẩu học về Mobile Travellers của comScore tiết lộ nam giới chiếm 62% lượng khách du lịch sử dụng smartphone. Và 78% khách du lịch sử dụng smartphone thuộc độ tuổi từ 18-44.  

Các nghiên cứu trên đã chỉ ra một thực tế rằng Mobile Travellers phần lớn là nam giới trẻ tuổi. Nguyên nhân chính do nam giới đam mê công nghệ và thích phiêu lưu, mạo hiểm hơn.

Hướng đi mobile marketing cho doanh nghiệp du lịch

Du khách ngày càng tích hợp mobile internet và smartphone trên chặng đường du lịch của mình nên vô cùng quan trọng cho marketer, các công ty dịch vụ lữ hành,… hiểu và định vị được hành trình của các “thượng đế”. Từ đó, thiết lập sự hiện diện mạnh mẽ của thương hiệu trên mobile, cá nhân hóa việc tiếp cận, định hướng nhu cầu của khách hàng.

Theo ông Nguyễn Đăng Ngọc, (đồng Giám đốc điều hành Admicro - đơn vị sở hữu mạng quảng cáo trên di động phủ tới 95% độc giả Mobile Internet Việt Nam), các công cụ mobile marketing phù hợp nhất với các doanh nghiệp muốn tấn công đến đối tượng khách du lịch hiện nay là Mobile web, Mobile Ads, Mobile Apps, M-Commercial, định vị địa điểm, QR Codes, tương tác thực tế (Augmented Reality), Khuyến mại - giảm giá,… Trong đó, mobile web và mobile ads là hai yếu tố cốt lõi để thúc đẩy và lan truyền thông điệp cho các hình thức khác; Mobile Apps chỉ nên xem như một chiến lược lâu dài.

Mobile web – Mobile travellers không ngừng tìm kiếm, nghiên cứu các chuyến đi thông qua các bài đánh giá trên Internet. Do đó, nhiều công ty đang tối ưu hóa phiên bản mobile web của mình trở thành cổng thông tin đầy đủ và thân thiện cho du khách. Ngày nay, để thích ứng với sự chuyển dịch của độc giả, doanh nghiệp nên suy nghĩ mới: tạo dựng phiên bản web chỉn chu trên mobile trước rồi mở rộng thêm phiên bản trên Laptop và PC.

Mobile Apps – Nhiều hãng hàng không đã đưa ra các apps riêng của mình về đặt vé, chọn chỗ ngồi,… Doanh nghiệp khác cũng nên nắm bắt xu hướng này, phát triển mobile web và mobile app nhằm tăng cường tương tác với khách du lịch và cung cấp thông tin theo ngữ cảnh tới du khách. Các apps giúp doanh nghiệp định vị được địa điểm của khách hàng, cho phép hành khách thuận tiện tương tác mạng xã hội, cập nhật trạng thái,… Từ đó, giúp tăng khả năng nhận diện thương hiệu. 

Tuy nhiên, ông Ngọc nhấn mạnh vì xây dựng và duy trì app cần chi phí, nhân sự lớn nên nếu như app không giúp doanh nghiệp sinh lời hay tương tác ngay với độc giả thì đây chỉ cần coi như một chiến lược lâu dài, ưu tiên sau.

Quảng cáo trên di động (Mobile Ads) - thị trường quảng cáo trên di động tại Việt Nam ngày càng khởi sắc. Các nhà cung cấp quảng cáo không ngừng đầu tư mạnh mẽ vào công nghệ và sản phẩm. Điển hình là mạng quảng cáo trên di động Admicro với 4 giải pháp tối ưu hóa các nhu cầu marketing cho doanh nghiệp. Quảng cáo banner giúp doanh nghiệp gia tăng nhận diện thương hiệu. Download apps hướng tới các doanh nghiệp có nhu cầu gia tăng lượng tải về ứng dụng.

PR/Sponsored post sẽ giúp người mua quảng cáo chuyển tải rõ ràng hơn thông điệp, tính năng và thế mạnh sản phẩm tới khách hàng. Giải pháp tăng sản lượng giúp các đơn vị du lịch, các nhà bán lẻ kích sản lượng, kiếm được thêm nhiều đơn đặt hàng, booking mới.

Với các công nghệ định vị địa điểm (IP2Location), công nghệ Targeting (chính xác tới tận vùng miền, độ tuổi, giới tính, sở thích của khách hàng), công nghệ Re-Targeting (đeo bám),… Mobile Ads là công cụ truyền thông đắc lực giúp doanh nghiệp tiếp cận trúng khách hàng mục tiêu. Đồng thời, đây cũng là kênh để phát tán, lan truyền thông điệp thương hiệu, thông điệp cho các đợt khuyến mại, giảm giá hoặc các mục đích marketing khác.

Thương mại qua di động (M-Commercial) – điện thoại di động ngày nay không chỉ được dùng để tìm kiếm thông tin mà còn được sử dụng để mua và thanh toán cho hàng hóa, dịch vụ. M-Commercial đóng vai trò quan trong trong việc tạo ra trải nghiệm thuận tiện cho du khách.

Dịch vụ dựa trên định vị địa điểm (Location based services) - Mobile chính là cách hiệu quả nhất để xây dựng mối quan hệ “cá nhân hóa” giữa doanh nghiệp với từng người tiêu dùng. Với các dịch vụ dựa trên địa điểm, marketer ngày nay có cơ hội đưa ra các nội dung, thông tin phù hợp với địa điểm mà khách du lịch của họ đang đứng. Du khách hiện đang sử dụng mobile để tìm kiếm nơi ăn uống, vui chơi, giải trí thông qua các trang đánh giá và khuyến mại.

Mặc dù cước chuyển vùng dữ liệu (roaming data) ngày một cao hơn nhưng nhiều sân bay đã cung cấp miễn phí wifi. Đây là thời cơ để các nhà bán lẻ sử dụng quảng cáo trên di động định vị địa điểm (geo targeted mobile ads), điều hướng bước chân người dùng.

Giảm giá, khuyến mại - đây chính là động lực quan trọng để kết nối khách hàng với thương hiệu và tạo dựng lòng trung thành. Một khảo sát của InMobi cho thấy, 53% người sử dụng mạng xã hội Liked hoặc Followed các nhãn hàng du lịch hoặc nhãn bán lẻ nhờ vào những lời mời hấp dẫn về voucher,  coupon chiết khấu, khuyến mại, giảm giá. Marketers có thể tận dụng hình thức này để thu hút Mobile Travellers.

(Nguồn: Admicro)